Liễu Tứ Lang thở dài, thắp hương an thần lấy từ chỗ đại phu cho Tạ Vân Sơ: “Trước đây ta bị thương, khi ngủ đốt hương an thần ngủ ngon hơn một chút, ngủ rồi cũng không thấy vết thương đau nữa, đệ có vết thương sau lưng phải nằm sấp, nhớ kỹ!”
Đốt xong hương, đậy nắp lư hương lại, Liễu Tứ Lang lại thúc giục Tạ Vân Sơ đi nghỉ.
Hắn đi đến trước bình phong, vẫn không nhịn được quay đầu lại hỏi Tạ Vân Sơ: “Tiểu Lục Lang, nếu hôm nay người bị vây là ta, đệ có sẽ như cứu Hoài Vương vậy, dốc hết sức cứu ta không?”
Không đợi Tạ Vân Sơ trả lời, Liễu Tứ Lang lại nói: “Thôi! Ta không muốn biết! Cho dù đệ trả lời có thì trong lòng ta cũng không vui.”
Bất kể Tạ Vân Sơ trả lời thế nào, Liễu Tứ Lang đều cảm thấy đệ đệ của mình bị người ta cướp mất!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây