Tạ Vân Sơ cởi áo choàng trên người, nhìn bàn tròn gỗ hồng sau bình phong vẽ dưới ánh nến sáng rực, dường như đã bày sẵn một bàn cao lương mỹ vị, nàng tiện tay vắt áo choàng lên tựa ghế, thấy Tiêu Tri Yến đã ngồi xuống, cũng không khách sáo vén áo ngồi xuống: “Yến Vương điện hạ tới lặng lẽ như vậy, chắc là... có liên quan đến trận chiến với Nhung Địch lần này?”
“Tạ Thông Phán vẫn thông tuệ như xưa.” Tiêu Tri Yến nâng chén trà vừa uống được một nửa, dùng nắp chén chỉ vào chén trà bên cạnh Tạ Vân Sơ, “Trà Vân Vụ thượng hạng, mời Tiểu Tạ đại nhân nếm thử.”
Tạ Vân Sơ cầm chén trà nhưng không uống, chỉ nhìn Tiêu Tri Yến cười: “Yến Vương điện hạ, quý nhân giá lâm nơi tiện địa, hạ cố tới gặp, không ngại... thẳng thắn nói ra.”
Tiêu Tri Yến nắm chặt chén trà: “Nếu ngươi đồng ý đi Bắc Ngụy với Vân Chiêu, với tình nghĩa giữa ngươi và Vân Chiêu, cùng với hiện trạng của Vân Chiêu, ắt sẽ được trọng dụng nhiều, những gì ngươi có thể đạt được... còn hơn cả ở triều đình Đại Nghiệp, vì sao không đi?”
“Không ngờ, Yến Vương lại tới làm thuyết khách cho Bắc Ngụy?” Đáy mắt Tạ Vân Sơ phản chiếu ánh nến lay động, đôi mắt kia lung linh như có ý cười tràn ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây