Tạ Vân Sơ nhắm mắt, mặc Cố Thần y châm cứu, từ tốn nói: “Cố Thần y là cho rằng ta đầu óc không tỉnh táo sao? Thân phận nữ tử của ta một khi công khai, không nói Tạ gia có thể bảo toàn không, ta đầu tiên đã không sống nổi rồi! Thân nữ tử vào triều làm quan, tội khi quân! A Từ liều thân thử thuốc là để cầu ta một mạng sống, ta chết rồi... thuốc của A Từ chẳng phải thử uổng công!”
Cố Thần y đốt kim vàng trên lửa xong, xoay người lại, đối diện với đôi mắt sâu thẳm trong vắt như đầm của Tạ Vân Sơ.
“Nói cho cùng, tên ngốc Kỷ Kinh Từ có thể vì ngươi từ bỏ tất cả, nhưng ngươi lại không làm được vì Kỷ Kinh Từ mà xả thân, chậc...” Cố Thần y lắc đầu châm kim...
Mũi kim này đau thật sự dữ dội, Tạ Vân Sơ cau mày.
“Cố Thần y không cần phải kích tướng, Cố Thần y là người trọng chữ tín, đã từng hứa với mẫu thân của A Từ sẽ bảo vệ A Từ, sẽ không lấy mạng A Từ, cũng như Cố Thần y đã hứa với A Từ không tiết lộ thân phận của ta, dù là lừa ta tự nói ra... cũng sẽ không nói với người khác!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây