“Nếu tiên sinh muốn có, vậy sáng mai quay lại! Sáng mai… viên hồng ngọc này sẽ được bán đấu giá ở Minh Nguyệt Lâu, ai ra giá cao thì thuộc về người đó!” Cam Lăng cô nương mỉm cười đứng dậy, lễ độ phúc thân, quay trở về sương phòng của mình.
Nhi tử độc nhất của Trưởng Công chúa – Án Tri Kiến bị đồng môn bạn thân lôi kéo tới Minh Nguyệt quán đang ở ngay tầng hai, sắc mặt nặng nề nhìn viên hồng ngọc ở trung tâm tầng một.
“Tri Kiến, ngươi nhìn viên hồng ngọc kia đi, có phải rất giống viên hồng ngọc mà Vĩnh Ninh Bá phủ tặng Trưởng Công Chúa không!” Đồng môn của Án Tri Kiến nhìn chằm chằm viên hồng ngọc, “Vĩnh Ninh Bá phủ này có ý gì vậy! Có khác gì sỉ nhục Trưởng Công Chúa không!”
Án Tri Kiến nghe thấy lời này, tay nắm chặt hơn, cố giữ bình tĩnh nói: “Chỉ là giống nhau mà thôi!”
“Nhưng vừa nãy phú thương kia cũng nói, viên hồng ngọc này là đồ bồi giá của đích trưởng nữ Trần Quận Tạ thị! Nghe nói trước đây Tô Minh Hàng của Vĩnh Ninh Bá phủ và Cam Lăng cô nương rất mặn nồng! Vân Tiêu đâu? Không phải hắn vẫn luôn đi theo ngươi à, hắn chính là tử tự* của Tạ gia, đó là đồ cưới của trưởng tỷ hắn, hắn là người biết rõ nhất!” Đồng môn của Án Tri Kiến vội hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây