Giọng nói của Tạ Vân Sơ nhẹ nhàng như gió thoảng mây trôi, khóe mắt và chân mày dường như nhuốm một tầng một nụ cười nhàn nhạt.
“Ngươi nỡ lòng với Kỷ Kinh Từ sao?”
“Điện hạ không tin, cứ việc thử xem.”
Tiêu Tri Yến nhìn chằm chằm Tạ Vân Sơ, nửa người bị máu thấm ướt cũng không hề bận tâm.
Một lúc lâu sau… hắn buông Tạ Vân Sơ ra, đứng thẳng người nhìn nàng từ trên cao: “Từ hôm nay trở đi, ngươi ở lại đây! Rất nhanh Tạ Thị sẽ biết ngươi đã chết, trên đời này sẽ không còn người tên Tạ Vân Sơ nữa, nếu để bổn vương phát hiện ngươi tìm cách tự sát, bổn vương sẽ để Kỷ Kinh Từ chôn cùng ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây