Thậm chí triệu tập tộc nhân đến Bắc Ngụy cũng không chừng.
Tạ Lão Thái Gia nghe Tạ Vân Sơ chỉ nói một nửa, không nhịn được cười lớn, trong lòng thực sự vui mừng: “Tổ phụ biết mà, không giấu được con!”
Tạ Vân Sơ nói: “Nhưng đối với tộc nhân mà nói, chỉ cần tông tộc ngày càng tốt đẹp thì Bắc Ngụy Tạ Thị... cũng sẽ dựa vào tông tộc, nếu tông tộc đưa Tạ Thị trở về thời kỳ huy hoàng thì Bắc Ngụy Tạ Thị dù sao cũng cùng huyết mạch với chúng ta, cho dù không trở về Đại Nghiệp nhưng chỉ cần tông tộc cần, bọn họ nhất định sẽ dốc hết sức.”
“Lời con nói, đúng trọng tâm!” Tạ Lão Thái Gia vui mừng nắm lấy tay tôn tử, xách vạt áo mình bước lên bậc thang: “Cho nên... Lục Lang à! Hy vọng của tổ phụ, đều đặt hết lên người con!”
Tạ Lão Thái Gia dùng sức bóp tay Tạ Vân Sơ, hốc mắt đỏ lên, nắm tay tôn tử của mình đi: “Thái tổ phụ của con, giao Tạ Thị to lớn này vào tay tổ phụ, mong tổ phụ có thể đưa Tạ Thị trở về thời kỳ huy hoàng ở Ô Y Hạng, tổ phụ đã mưu tính cả đời, đáng tiếc... thời gian có hạn, tuổi thọ do trời định, không thể cưỡng cầu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây