Nhưng người mà nàng nhớ nhung suốt bốn năm sắp xuất hiện trước mặt nàng, quá khứ không thể quay lại, trong lòng nàng như đèn kéo quân, một lần rồi lại một lần hồi tưởng, khiến nàng không thể kiềm chế nỗi nhớ Kỷ Kinh Từ.
“Kỷ công tử, mời.”
Nghe thấy giọng nói, Tạ Vân Sơ ngẩng đầu lên…
Kỷ Kinh Từ bào phục vân bạch, dáng vẻ điềm tĩnh bước lên bậc gỗ lên thuyền, toàn thân toát lên vẻ cao quý, khí chất thanh cao của văn nhân nhưng lại không hề kiêu ngạo, đôi mắt trong như nước mang theo nụ cười ấm áp, khiến núi non xanh biếc cũng thất sắc.
Hắn lần nữa xuất hiện trước mắt nàng, nỗi nhớ cùng với sự chua xót khổ sở bỗng ùa về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây