Chu Hằng vội vàng gật đầu, cảm giác đau đớn trong tim tựa hồ giảm bớt một chút, đồng thời hắn càng ngày càng cảm thấy Đường Khả Nhi có gì đó không bình thường.
Bởi vì Đường Khả Nhi vẫn luôn nơi cách hắn hơn trăm thước, nhìn hắn rơi lệ, biểu cảm rất kỳ quái. Mấu chốt là, tay phải của Đường Khả Nhi vẫn cứ giơ lên, giống như muốn nắm lấy hắn.
Động tác này khiến Chu Hằng cảm thấy trái tim càng đau đớn, trong lòng hắn càng thêm kiêng dè Đường Khả Nhi.
“Đừng nhìn nàng nữa, đi theo ta, ta không giải quyết được ô nhiễm trong rừng rậm Lục Nha, chỉ có thể nhờ Kim Đan từ từ tiêu trừ.” Bối Đao Khách nói xong thì xoay người bước về phía xa.
“Được, ấy? Đằng kia có người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây