Tiêu Kiếm lập tức lắc đầu, sống chết không chịu rời đi, trong mắt đầy sự kiên định.
“Ngươi bắt buộc phải đi.”
Cổ Phong lo lắng không thôi, nhìn sinh vật ô nhiễm dày đặc đang từ từ đến gần, hắn nhìn đường núi, đỉnh đẩy Tiêu Kiếm xuống giúp hắn giành tia sống sót.
Lúc này.
Tiêu Kiếm đột nhiên nói chuyện, lấy ra một lá linh phù nhàu nát, dơ bẩn từ trong túi Càn Khôn ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây