Ngay khi thông báo vang lên, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện, cuốn Phó Ngôn ra khỏi phó bản.
Cùng lúc đó, giọng nói máy móc của hệ thống vang lên trên kênh thế giới:
[Đinh! Người chơi Phó Ngôn đã tiêu diệt boss phó bản là cậu bé.]
[Đinh! Người chơi Phó Ngôn đã tiêu diệt boss phó bản là người đàn ông trung niên.]
[Đinh! Người chơi Phó Ngôn đã tiêu diệt boss phó bản là người phụ nữ trung niên.]
[Boss phó bản "Bạn Tin Ai?" đã bị tiêu diệt toàn bộ. Phó bản này sẽ tạm dừng làm mới và bị đóng vĩnh viễn.]
Những từ cuối cùng được hệ thống gần như nghiến răng phát ra. Âm thanh ma sát giữa các linh kiện kim loại vang lên rõ ràng, đủ để thấy nó đang tức giận đến mức nào.
[Cái lùm mía a a a a! Thần Phó quá đỉnh!]
[Tuyệt vời! Lần đầu tiên thấy có người chơi phá phó bản đến mức nó tự cảm thấy bế tắc.]
[Thật mừng cho những tân thủ sau này. Mất đi một phó bản chắc chắn chết, tỷ lệ sống sót của tân thủ sẽ tăng lên đáng kể.]
[Thần Phó muôn năm!]
Chứng kiến cảnh Phó Ngôn "càn quét" phó bản, mọi người trong livestream hoan hô không ngớt. Mặc dù livestream đã kết thúc, màn hình chuyển thành màu đen, nhưng sự phấn khích của họ không thể bị dập tắt. Đây chính là cảm giác thỏa mãn khi sức mạnh thực sự áp đảo mọi thứ!
Cùng lúc đó, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, Phó Ngôn xuất hiện trước một tòa nhà bỏ hoang tồi tàn.
Trước tòa nhà treo một tấm biển gỉ sét, trên đó khắc dòng chữ: "Khu Chết Chóc số 13, số 52, Phó Ngôn."
Đây là nơi ở mà thế giới trò chơi đã sắp xếp cho anh.
Bẩn, lộn xộn, tồi tàn!
Phó Ngôn, người luôn duy trì sự thanh lịch và điềm tĩnh, giờ phút này hoàn toàn bị căn nhà mục nát này làm cho sụp đổ.
Cái quái gì thế này?
Anh không thể chịu đựng được sự sỉ nhục này.
Phó Ngôn quay người, định bỏ đi.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên gọi anh:
"Thần Phó?"
Phó Ngôn ngoảnh đầu lại, thấy một thiếu niên khoảng 16-17 tuổi, gương mặt búng ra sữa, cười tươi lộ rõ hai má lúm đồng tiền.
"Wow! Đúng là Thần Phó rồi! " Thiếu niên lộ vẻ mặt phấn khích, nhanh chóng chạy tới bên cạnh Phó Ngôn.
"Em vừa xem xong livestream của anh. Thần Phó, anh thật sự quá ngầu! Anh là thần tượng của em! Đặc biệt là chiêu mở nắp sọ bằng một tay của anh, đúng là đỉnh cao! Em xem đoạn đó mà ăn hết liền một mạch 5 bát cơm trắng!"
(Ủa em??? =)))
Phó Ngôn: "Vậy cậu cũng khá cứng đấy."
Thiếu niên nhếch môi cười, tự hào ưỡn ngực:
"Thần tượng, em quên chưa giới thiệu. Em là Thôi Hạo, aka 'miệng lưỡi sắc bén'. Em không biết hát nhảy, nhưng có thể nói đến mức người ta muốn treo cổ! Skrskr~"
"À... hân hạnh." Phó Ngôn không chút cảm xúc, lùi sang bên cạnh một bước. Cậu nhóc này trông có vẻ không ổn lắm.
Không hề nhận ra mình bị thần tượng né tránh, Thôi Hạo hí hửng bước sát lại gần Phó Ngôn:
"Thần tượng, sao anh lại xuất hiện ở đây? Cuối cùng anh đã gia nhập công hội nào vậy? Có thể tiết lộ một chút không?"
"Tại sao tôi lại xuất hiện ở đây? Ý cậu là tôi không nên xuất hiện ở đây?"
Thôi Hạo ngớ người trước câu hỏi của Phó Ngôn, theo bản năng gật đầu:
"Đúng vậy! Tất cả tân thủ sau khi kết thúc phó bản đều được truyền tống đến đại sảnh tân thủ để chờ các công hội chiêu mộ. Sau 5 ngày, nếu không có công hội nào muốn nhận, họ sẽ được phân vào các công hội cấp thấp dựa trên thành tích. Còn Khu Chết Chóc số 13 này là khu ổ chuột được công nhận trong trò chơi, thậm chí còn tệ hơn cả công hội cấp thấp. Với một đại thần như anh, các công hội cấp cao chắc chắn tranh nhau đến phát điên, làm sao anh lại ở đây được?"
Đối với Phó Ngôn, Thôi Hạo là người có hỏi thì trả lời, không hỏi thì vẫn trả lời.
"Đại thần, chắc anh chỉ tiện đường ghé qua đây thôi đúng không? Trùng hợp ghê! Em cũng vậy! Không phải nói chúng ta có duyên sao? Một bản đồ rộng lớn như vậy, hàng tỷ người chơi, mà em lại gặp được anh. Nếu đặt vào kịch bản phim thần tượng, chúng ta chính là định mệnh. Không kết nghĩa anh em thì đúng là có lỗi với ông trời đã cho em cơ hội này..."
Lời tự giới thiệu của cậu nhóc này quả thật không sai chút nào: Nhiều lời và luyên thuyên liên tục.
Phó Ngôn nghiêng người, để lộ tấm biển bị anh chắn từ nãy giờ:
"Tôi sống ở đây."
"Ôi đệt! Không thể nào! Anh ơi! Trò chơi bị lỗi à? Khu ổ chuột chỉ dành cho tân thủ, người bình thường hoặc kẻ phản bội, vậy mà con game này dám xếp anh vào đây? Não nó bị hỏng rồi chắc!" Thôi Hạo nhìn tấm biển, rồi nhìn Phó Ngôn, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Phó Ngôn thì khá bình tĩnh. Anh sớm đoán được cái trò chơi tệ hại này không chơi nổi!
Nhưng cái cậu nhóc này vừa nhắc đến "cộng đồng công hội" là gì vậy?
Cái trò chơi rác rưởi này thậm chí không thèm cung cấp hướng dẫn tân thủ.