Phó Ngôn bưng đĩa chứa óc của cậu bé rời khỏi nhà bếp. Lúc này, chiến tuyến của cặp vợ chồng kia đã kéo dài từ phòng ngủ ra đến phòng khách.
Anh đặt đĩa óc lên bàn trà, sau đó thản nhiên ngồi xuống bên cạnh người đàn ông, mỉm cười lên tiếng:
"Tới đây nếm thử nào, tôi đặc biệt chuẩn bị cho hai người đấy."
Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào đống thịt máu me be bét trên đĩa, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành:
"Đây là...?"
Phó Ngôn đưa cho bà ta một đôi đũa, cười nói:
"Óc sống, của con trai bà."
Người đàn ông bên cạnh lập tức co rút đồng tử, mặt mày kinh hãi.
Người phụ nữ đối diện thì hai mắt đỏ rực, nước mắt pha máu tuôn ra, bà ta nghiến chặt đũa, giọng nói the thé, đầy căm hận:
"Tao phải giết mày!"
"Nhưng tôi chưa kích hoạt điều kiện tử vong, bà không thể giết tôi."
Vừa nói, Phó Ngôn vừa rút con dao bếp giắt sau lưng ra, lạnh lùng cắt đứt cổ họng người đàn ông bên cạnh.
Máu tươi phun ra xối xả, người đàn ông ôm lấy cổ, quằn quại đau đớn trên ghế sofa, chưa đầy nửa phút đã tắt thở.
Trước khi chết, ông ta vẫn kịp đóng góp thêm cho Phó Ngôn một chút điểm sợ hãi.
[Đinh! Điểm sợ hãi +100]
Người phụ nữ phía đối diện đang chuẩn bị lao đến, nghe thấy lời của Phó Ngôn thì sững người, dừng động tác lại. Bà ta nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc:
"Mày biết điều kiện tử vong?"
Câu hỏi của người phụ nữ cũng chính là thắc mắc của khán giả trong livestream.
[Anh ta thực sự biết điều kiện tử vong! Xem đến giờ tôi vẫn mù tịt.]
[Vậy điều kiện tử vong là gì? Tôi cũng rối.]
[Sao anh ta vừa nói xong đã chhém người ta rồi, tôi chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Rối nặng luôn!]
[Lầu trên, cũng có phải chém ông đâu, ông chuẩn bị cái gì!]
[Rốt cuộc điều kiện tử vong là gì? Có cao thủ nào giải đáp giúp không? Đại thần Trần Thăng có đây không?]
Trần Thăng: […]
Làm sao anh ta biết được? Vừa rồi tương tác xong anh ta đã vứt điện thoại qua một bên rồi.
Nếu không phải công hội yêu cầu nhân viên từ cấp trưởng phòng trở lên phải phá giải phó bản này, anh ta chắc chắn sẽ không bao giờ mở livestream của một tân thủ.
Dẫu vậy, một tân thủ mà cũng đoán được điều kiện tử vong, chắc hẳn không quá khó.
Trần Thăng suy nghĩ một lúc, bèn đáp đại:
[Trong thời gian quy định, giết kẻ nói dối và kẻ không phải con người thì sẽ không chết.]
[Đúng là rối thật, nhưng cao thủ ở trên hãy giữ đội hình. (Tôi không nói anh đâu, đại thần!)]
[Thời gian quy định là bao lâu? Từ đầu đến giờ không thấy bất kỳ manh mối nào liên quan đến thời gian.]
Livestream ngày càng sôi nổi, khán giả không ngừng thảo luận, nhiều người còn nài nỉ Trần Thăng giải đáp thêm, nhưng anh ta không thèm trả lời.
Trong phó bản, Phó Ngôn lấy một chiếc khăn tay từ túi áo vest, vừa lau sạch máu dính trên tay, vừa chậm rãi nói:
"Điều kiện tử vong là nói dối. Chỉ cần người chơi nói dối, họ sẽ bị giết."
Người phụ nữ mở to mắt, tràn đầy khó tin:
"Không thể nào! Sao mày lại biết điều kiện tử vong..."
Bà ta đã ở trong phó bản này rất lâu, chưa từng gặp người chơi nào có thể phá giải được điều kiện tử vong. Tất cả những người chơi từng vào đây đều trở thành thức ăn cho gia đình ba người của bà ta.
Chỉ cần trong ba người họ có một người sống sót, phó bản này có thể được làm mới vô hạn.
Tuy nhiên, theo quy tắc phó bản, nếu người chơi không kích hoạt điều kiện tử vong, bọn chúng sẽ không thể làm hại người chơi.
Phó Ngôn gấp khăn tay gọn gàng rồi cất vào túi áo, vắt chéo chân, ngồi trên ghế sofa với tư thái ung dung. Anh chậm rãi nói:
"Rất dễ đoán thôi. Nhiệm vụ gợi ý là 'giết kẻ nói dối (kẻ không phải con người)', vậy có hai giả thuyết. Một, giết kẻ nói dối là kẻ không phải con người. Hai, giết kẻ nói dối và kẻ không phải con người."
Thực ra Phó Ngôn chẳng muốn giải thích với bà ta, vì bà ta sắp chết, không cần thiết phải phí lời.
Nhưng anh phải giải thích với khán giả trong livestream. Mặc dù không thể nhìn thấy bình luận của khán giả nhưng từ bảng điều khiển, anh có thể thấy số lượng người theo dõi hiện tại.
Đã có hơn 10 nghìn người theo dõi livestream của anh, và anh muốn tận dụng cơ hội này để thu hút thêm người hâm mộ, dễ dàng kiếm điểm sợ hãi sau này.
Dù điểm sợ hãi từ khán giả không nhiều, nhưng ông bà ta có câu tích “tiểu thành đại” mà. ╮(╯▽╰)╭
Như một giáo viên tận tụy, Phó Ngôn từ tốn giải thích:
"Con trai bà nói rằng người đàn ông giết bà, nhưng bà lại nói bà giết người đàn ông. Theo thiết lập 'người chết không thể giết hung thủ', thì chắc chắn một trong hai người đã nói dối."
"Vết lằn trên cổ bà dính đầy máu sẫm màu. Nếu người đàn ông dùng cà vạt siết cổ bà, cổ bà không thể dính máu. Vậy bà đã bị con trai mình dùng khăn quàng cổ siết chết."
"Con trai bà dùng khăn quàng cổ để che vết khâu trên cổ nó. Khăn quàng đó dính máu của nó, và khi nó dùng khăn siết cổ bà, máu trên khăn mới dính lên cổ bà."
"Dựa vào thiết lập 'người chết không thể giết hung thủ', mối quan hệ giữa ba người các người là thế này: Chồng bà dùng dao bếp giết con trai, bà dùng dao bếp giết chồng, còn con trai bà, sau khi chết, đã dùng khăn quàng cổ siết chết bà. Như vậy, cả ba người các người đều không phải con người, nhưng con trai bà đồng thời là kẻ nói dối."