Npc Phim Kinh Dị Phát Điên Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 2: Map 1: mẹ nó, chiếc tay nắm cửa tủ này đúng là bẩn vãi

Chương Trước Chương Tiếp

Cậu bé bấu chặt ngón tay, dường như nhớ lại điều gì đáng sợ, sắc mặt hoảng loạn, mãi một lúc mới hạ quyết tâm, ghé sát tai Phó Ngôn thì thầm:

"Anh à, tối qua em đi vệ sinh, thấy đèn phòng cha mẹ sáng. Vì tò mò, em đã nhìn qua khe cửa... Kết quả là... Em thấy cha dùng cà vạt siết cổ mẹ. Sau đó, ông ấy giấu xác mẹ vào trong tủ..."

Nói xong, cậu bé nơm nớp nhìn Phó Ngôn, mặt tái nhợt, môi run lẩy bẩy, rõ ràng rất sợ hãi.

"Ồ." Phó Ngôn gật đầu, ra hiệu đã biết.

Cậu bé thấy anh không chút ngạc nhiên, tưởng rằng anh không tin, liền sốt ruột: "Thật mà anh, nếu không tin thì em dẫn anh đi xem."

Nói xong, cậu kéo tay áo Phó Ngôn dẫn ra ngoài.

Phó Ngôn để mặc cậu bé kéo mình đến phòng của cặp vợ chồng.

Cậu bé trốn sau lưng Phó Ngôn, chỉ vào chiếc tủ loang lổ, giọng run rẩy: "Xác mẹ ở trong đó."

Phó Ngôn nhìn cậu bé một cái, sau đó bước tới, dùng ngón trỏ khều mở cửa tủ...

Cùng lúc đó, khán giả trong phòng livestream kinh dị cũng nín thở theo, vừa mong chờ vừa lo lắng, không biết trong tủ sẽ có gì.

[Tránh xui! Tránh xui! Tránh xui!]

[Nhắc nhở tốt bụng, bạn đang xem livestream, cứ thở đi!]

[Oa, để xem ai là tay mơ xui xẻo bốc trúng phó bản "Bạn Tin Ai?" này. Chết chắc, hắn chết chắc rồi.]

[Phó bản này có gì đặc biệt?]

[Lầu trên vừa nhìn là biết tay mới. May cho cậu, vào trò chơi không bốc trúng phó bản này. Nó chỉ dành cho người chơi mới vào lần đầu, còn được gọi là phó bản "Tân thủ tử vong". Đến giờ vẫn chưa ai sống sót thoát khỏi nó.]

[Ngay cả người chơi lâu năm cũng không tìm ra cách vượt qua phó bản này.]

[Vậy trong tủ rốt cuộc có gì? Mở tủ ra sẽ chết à?]

[Không spoil, cứ xem tiếp là biết.]

Phó Ngôn mở tủ ra, bên trong chỉ có vài bộ quần áo và mấy chiếc mắc áo rải rác, chẳng có thi thể nào như cậu bé nói.

Cậu bé nhìn vào tủ trống rỗng, thắc mắc lẩm bẩm: "Không thể nào, rõ ràng em đã thấy..."

Đột nhiên, một giọng nói âm trầm khàn khàn vang lên sau lưng họ:

"Hai đứa... đang tìm gì vậy?"

Phó Ngôn và cậu bé đồng loạt quay lại, chỉ thấy người phụ nữ trung niên trong bức ảnh không biết từ lúc nào đã đứng ngay sau lưng họ.

Bà ta có khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm không chớp vào hai người.

Cậu bé lập tức nép sau lưng Phó Ngôn, nắm chặt lấy áo của anh, hai tay run rẩy không ngừng.

Phó Ngôn đứng yên tại chỗ, mắt cũng không rời khỏi người phụ nữ.

"Các con vừa nói gì thế?" Người phụ nữ trung niên lại hỏi lần nữa, giọng nói của bà ta vô cùng khàn khàn, từng chữ như được phát ra bằng hơi thở.

Phó Ngôn vẫn giữ vẻ mặt vô cảm nhìn bà ta, không nói lời nào.

Ngón tay anh, ở vị trí mà người phụ nữ không thể nhìn thấy, lại lặng lẽ lau lên áo của cậu bé.

Mẹ nó, chiếc tay nắm cửa tủ này đúng là bẩn vãi.

Người phụ nữ thấy Phó Ngôn không đáp, bèn vẫy tay gọi cậu bé:

"Trong bếp có dưa hấu đấy, ra mà ăn đi. Trời nóng thế này mà không bật điều hòa."

Cậu bé nhìn Phó Ngôn với vẻ lo lắng, do dự hồi lâu, cuối cùng cũng rời đi về phía bếp. Khi đi ngang qua người phụ nữ, bà ta còn cúi xuống, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán cậu bé.

Ánh mắt của Phó Ngôn vẫn luôn dõi theo bà ta, và anh nhận ra ngay trên cổ bà ta có một vết bầm tím lớn, to bằng bốn ngón tay, bên trên còn lấm tấm những vết máu đỏ sẫm.

Lúc này, trong phòng livestream của Phó Ngôn, số người xem đã vượt hơn một ngàn. Tất cả đều bị thu hút bởi sự nổi tiếng của phó bản tử thần này. Dù họ không thể tham gia phó bản, nhưng sự tò mò là bản năng khó cưỡng.

[Ôi trời, anh chàng này đẹp trai quá đi mất! Chỉ tiếc là xui xẻo, lại rút trúng phó bản này.]

[Đẹp thì có ích gì, tân thủ vẫn cứ là tân thủ thôi. NPC hỏi hai câu đã cứng họng không nói được rồi.]

[Anh chàng này nhát gan quá, nói bừa vài câu đối phó không được à?]

[Xem livestream lâu vậy rồi, lần đầu tiên tôi thấy tân thủ bị NPC dọa đến mức á khẩu thế này.]

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️