Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 9: Nguyên nhân tự tử

Chương Trước Chương Tiếp

Nàng nghĩ đến người thân chắc chắn đã bị ảnh hưởng bởi nàng.

Đại tỷ vì nàng mà phải trở thành con dâu nuôi từ bé cho người ta, nhị tỷ vì trả lại hai mươi văn tiền để mua thuốc cho nàng mà phải rửa chén ở quán rượu một năm.

Hai ca ca cũng vì nàng mà không thể đến trường, phải cùng cha lên thị trấn làm công.

Mẫu thân cùng bà nội thì làm việc giặt quần áo cho nhà địa chủ, ngay cả đệ đệ, muội muội cũng đều lên núi nhặt củi bán, mục đích đều là vì muốn kiếm được bạc để chữa bệnh và mua thuốc cho nàng.

Mười năm này, gia đình đã bán đi nhà ngói xanh, bán ruộng, bán đất và cửa tiệm, cả nhàn nàng đều sống trong phòng chứa củi, ăn không đủ no mặc không đủ ấm.

Ngoại trừ thân thể nàng yếu ớt nên cần phải ăn chút cháo mới có thể dưỡng sức, những người còn lại thì đều uống nước cháo loãng ngay cả hai đứa nhỏ Ôn Nhiên cùng Ôn Lạc cũng không ngoại lệ.

Mà trước khi nàng ra đời, Vương thị còn có cửa tiệm là của hồi môn, hai ca ca đi học được nửa năm, cả nhà ăn no mặc ấm, sau này có nàng thì cứ hai ba ngày lại nàng lại sinh bệnh một lần nên của cải cũng không còn.

Vốn dĩ trong lòng nguyên chủ vẫn luôn áy náy, hiện tại còn bị kích động, nàng nhờ cha mẹ hủy bỏ hôn sự, không muốn liên lụy người khác.

Sau khi từ hôn, nàng nhân lúc trong nhà không có ai liền nhảy sông tự sát.

May mắn được người cứu lên kịp thời.

Nhưng thân thể này của nàng cũng bởi vì vậy mà bệnh càng thêm nặng, trực tiếp muốn lấy mạng của nàng, cho nên mới có việc bản thân trùng tên trùng họ xuyên qua.

Còn nàng bởi vì cửa tiệm bị cháy, sau khi nàng cứu được anh trai và hai đứa nhỏ ra thì nàng lại chạy vào tiệm đồ cổ để cứu một ông lão.

Tiệm đồ cổ không biết đã rơi cái gì mà đột nhiên nổ mạnh, nàng bảo vệ ông lão dưới người mình còn nàng thì trong phút chốc đã bị ngọn lửa lớn bao trùm.

Nàng nhớ rõ bản thân mình trước khi chết dường như đã thấy một tia sáng tím từ trong một tượng Phật ở tiệm đồ cổ xuyên qua cơ thể của nàng, sau đó nàng mất đi ý thức.

Mà sau khi nàng tỉnh lại đã nhận lấy ký ức của nguyên chủ.

Ôn Noãn nhắm mắt lại để sắp xếp suy nghĩ một chút, nàng cho ra kết luận có lẽ nàng đã được ánh sáng màu tím kia đưa nàng xuyên đến đây, còn thân thể nàng đã sớm bị thiêu rụi cũng không thể trở về, sau này ba gia tộc lớn cũng chỉ còn mỗi ca ca.

Nghĩ đến đây, Noãn Noãn còn chưa kịp đau lòng thì lòng bàn tay đã đột nhiên nóng lên, nàng đau đến mức mở mắt nhìn lòng bàn tay của mình, phát hiện lòng bàn tay của nàng có một đám mây tía.

Ôn Noãn: “???”

Ôn Nhiên nhìn thấy Ôn Noãn đột nhiên mở mắt ra, nghĩ tỷ tỷ không thoải mái nên khuôn mặt cũng căng thẳng: “Tam tỷ, tỷ có chỗ nào không thoải mái không?”

Ôn Noãn nắm chặt bàn tay theo vô thức, giống như không có việc gì nói: “Không có, Nhiên nhi, tỷ có hơi khát, tỷ muốn uống nước.”

Chuyện lòng bàn tay nàng có đám mây tía, vẫn không nên khiến cho cô bé thấy sợ hãi.

Nhưng Ôn Noãn muốn xem có chuyện gì đang xảy ra, nên tìm một cái cớ để Ôn Nhiên ra ngoài.

“Muội đi rót nước cho tỷ!” Ôn Nhiên vừa nghe đã lập tức xuống giường, chạy ra ngoài.

Sau khi Ôn Nhiên rời đi, Ôn Noãn mở bàn tay ra chỉ thấy đám mây tía kia chạy dọc theo từ lòng bàn tay của mình lan về phía trước, cũng từ cánh tay lan một đường đến toàn thân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)