Ôn Noãn thấy năm cũ sắp qua rồi, Nạp Lan Cẩn Niên và Phong Niệm Trần đều không có dư định về kinh thì ngạc nhiên nói: “Các huynh không về kinh ăn tết sao?”
“Không vội, tôi sợ sau khi trở về sẽ lại trúng độc, sau đó thần tiên cũng không cứu được tôi.” Nạp Lan Cẩn Niên cười như không cười nhìn nàng.
Ôn Noãn trừng mắt nhìn hắn một cái: Hắn có ngu ngốc như vậy sao?
Nạp Lan Cẩn Niên thấy sắc mặt này của nàng, không khỏi bật cười: “Ngày mai tôi về kinh, phải chịu đói một đoạn thời gian.”
Hôm nay hắn đến là để chào tạm biệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây