“Bà nội, hình như cháu nhìn thấy xe ngựa của tứ biểu thúc đi vào phố Ngự Kim.” Tống Cẩm Tú sốt ruột lôi kéo ống tay áo của Ôn Bảo Trân, ngạc nhiên nói.
Xe ngựa vội vàng lướt qua, đã qua khỏi đầu phố Ngự Kim.
Ôn Bảo Trân nhìn thoáng ra bên ngoài, không nhìn thấy cái gì cả, sau đó bà ta cảm thấy không hứng thú nên buông rèm xuống: “Cháu nhìn nhầm rồi!”
Bên trong phố Ngự Kim đều là những người có thân phận tôn quý nhất toàn bộ châu phủ, nghe nói là quê quán của rất nhiều trọng thần triều đình ở kinh thành, làm sao người tứ phòng có thể đi vào được.
Tống Ngọc Đình cầm một miếng bánh ngọt trên bàn, nhét vào trong miệng, hàm hồ nói: “Nói không chừng tên tên chân đất kia đi làm xa phu đó!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây