Ôn Noãn đỡ Ôn Gia Mỹ lên: “Tiểu cô, điều dưỡng sức khỏe thật tốt, người như vậy là người nhà đau lòng, kẻ địch vui mừng! Dựa vào đâu mà kẻ gây tổn thương cho tiểu cô lại sống vui vẻ sung sướng, còn tiểu cô thì ở chỗ này đau đớn buồn khổ? Tương lai của tiểu cô sẽ rất tốt, làm cho những người tổn thương tiểu cô phải hối hận! Hơn nữa nếu tiểu cô không sống thật tốt thì sao có thể báo thù cho đứa bé kia?”
Ôn Gia Mỹ nghe được lời này thì ngẩn người, thật lâu sau bà mới lau nước mắt, tiếp nhận chén thuốc trong tay Ngô thị: “Tiểu cô không sao, tiểu cô nhất định sẽ sống thật tốt!”
Đúng vậy, dựa vào đâu mà chỉ có một mình bà buồn lòng đau khổ?
Lần đầu tiên trong lòng Ôn Gia Mỹ hận một người như vậy!
Bà phải báo thù cho đứa bé, bà muốn ông ta đau đớn muốn chết!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây