Sau một lúc lâu Ôn Gia Quý mới nói: “Noãn nhi cháu nói thật sao? Mở y quán cần không ít bạc để mua dược liệu. Còn phải mời đại phu về khám, tiền khám bệnh mỗi tháng của các đại phu sẽ không ít hơn bảy lượng bạc.”
Dược liệu có rất nhiều chủng loại, hơn nữa có rất nhiều loại dược liệu trân quý, dù sao trong một hiệu thuốc phải có những loại dược liệu cơ bản, nếu không người ta đi vào bốc thuốc mà không mua được thuốc thì lần sau không đến nữa.
Mà trong số dược liệu cơ bản cũng có không ít loại khá đắt, cho nên mở tiệm thuốc, cho dù là những dược liệu trân quý như nhân sâm linh chi lộc nhung, riêng việc thu mua dược liệu bình thường, còn cả thuê cửa hàng rồi trang hoàng cộng vào ít nhất cũng phải tốn vài trăm lượng.
“Đương nhiên là nghiêm túc. Nhưng mà y quán là do nhị bá và cháu hợp tác mở chung, không thể nói ra ngoài. Nhị bá chỉ có thể nói với bên ngoài là đi làm công. Cũng phải giấu giếm không để mấy người ông nội biết! Nếu nhị bá đồng ý, thì nhị bá có thể bắt đầu tìm cửa hàng, tìm được cửa hàng phù hợp, rồi mua, sau đó có thể tìm người đến trang hoàng lại.”
Ôn Gia Quý là con trai Chu thị, nếu để loại người như Chu thị biết Ôn Gia Quý sắp mở tiệm bán thuốc, ha hả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây