Đàm thị lôi kéo tay ông: “Không sao đâu, người một nhà bình an là tốt rồi! Trong số của hồi môn được giữ lại của mẹ thiếp còn có một tiểu viện, vừa lúc khoảng thời gian trước hộ nhân gia kia không thuê, hiện tại vẫn chưa ai thuê, về sau chúng ta sẽ ở nơi đó.”
Nhiều năm kiếm ăn ở dưới tay mẹ kế như vậy, bà ấy cũng mệt mỏi rồi!
Trải qua một kiếp này, bà cảm thấy bình an là tốt rồi!
“Được.”
Trong cơn gió lạnh thấu xương, Ôn Gia Quý mang theo vợ con đi ở trên đường phố không có một bóng người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây