Lương Hoán Chương vội vàng chạy vào, liền nhìn thấy hình ảnh như vậy.
Trên mặt đất nhiều người đang ôm bụng, biểu cảm thống khổ, quỳ trên mặt đất, dập đầu xin tha với Ôn Noãn.
Trong đó huyện lệnh là dùng sức nhiều nhất, không ngừng tự đánh bàn tay: “Tuệ An huyện chúa, tiểu nhân có mắt mà không thấy Thái Sơn! Cầu Tuệ An huyện chúa tha mạng! Cầu Tuệ An huyện chúa tha mạng...”
Lương Hoán Chương: “...”
Lương Hoán Chương nhìn thấy bóng dáng màu xám bạc dường như là thần minh kia thì lập tức ngẩn ra, ông nhanh chóng hành lễ: “Hạ quan tham kiến Cẩn Vương!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây