Quả thật quá dũng mãnh!
Hà Hoán Hồng thấy bản thân ăn nói khép nép cầu bọn họ, bọn họ vẫn kiên trì muốn hưu phu nên cũng nổi giận: “Hưu phu? Là tôi hưu cô! Ôn thị, cô đừng hối hận! Về sau có muốn quay lại thì tôi cũng không cần cô!”
Lúc này đôi mắt Tưởng thị hoãn đến quá mức, toàn bộ bốn phía vành mắt đều đen đến không thể đen hơn!
Bà ta không muốn mất đi một nha hoàn sai sử, nên nói: “Ôn thị, cô thật sự suy nghĩ rõ ràng rồi sao? Cô không ở lại Hà gia chúng tôi, bị hưu về nhà mẹ đẻ chính là sẽ bị người dân thiên hạ nhạo báng, lại còn phải xem sắc mặt huynh tẩu để sống. Hiện tại bọn họ nói được dễ nghe, khuyên cô hòa li! Chính là chờ đến khi mỗi ngày cô ở nhà mẹ đẻ ăn của bọn họ, dùng của bọn họ, làm hỏng thanh danh cháu gái nhà mẹ đẻ, về sau cô sẽ hối hận vì quyết định hôm nay!”
Ôn Gia Thụy rất nhanh tìm được thôn trưởng Hà gia thôn, thôn trưởng khuyên thật lâu, Ôn Gia Thụy vẫn kiên trì, Ôn Gia Mỹ nói một câu hòa li rồi không nói chuyện nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây