Chạng vạng hôm nay, hai người dùng bữa tối xong, Nạp Lan Cẩn Niên liền lôi kéo Ôn Noãn ra bên ngoài tản bộ.
Hiện tại đã là tháng hai, ban ngày dài hơn ban đêm, nhiệt độ không khí càng ngày càng ấm áp hơn, bụng của Ôn Noãn cũng càng ngày càng to ra.
Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay Ôn Noãn, hai người đi về hướng mặt trời lặn.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Ôn Noãn: “Sáng hôm nay cữu công gia gửi bồ câu đưa thư tới, vào một đêm mới vừa hết tháng giêng kia, Tây Hoa Quốc cũng đồng thời tấn công hai tòa thành trì của chúng ta, may mắn là đều bảo vệ được. Nhưng mà có một tòa thành trì bị thương vong khá nặng, có thể nói là thiếu chút nữa đã thất thủ, may mắn cữu công gia nhận thấy được không ổn nên đã điều thêm một vạn binh lính tới đó, nếu không liền thật sự thất thủ. Lần này Nam Cương quốc cũng đồng thời tấn công hai tòa thành trì của chúng ta vào đêm đó. Tuy rằng biên cảnh ở Đông Lăng quốc và Bắc Minh quốc vẫn chưa truyền tin tức tới, nhưng mà ta đoán chắc là hai bên kia cũng như thế“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây