Nói đến chuyện này, Lữ Thụ có rất nhiều oán hận, hắn tiếp tục nói: “Không chỉ dân chúng nghèo khổ có ý kiến, những thương hộ cùng đại địa chủ cũng có ý kiến. Vốn dĩ ngày thường bọn họ cũng đã giao không ít sưu cao thuế nặng cho triều đình. Lần này bọn họ nghe nói có chiến sự, đã có rất nhiều thương gia chủ động quyên không ít, sau đó đột nhiên lại tăng thu nhập thuế má, mỗi tháng đều phải giao nhiều hơn mấy lượng bạc. Hiện tại loạn thế nên việc làm ăn cũng không tốt lắm! Mỗi tháng giao nhiều hơn mấy lượng bạc đã là quá sức! Sau đó, hiện tại đột nhiên lại muốn giao nhiều hơn một vạn cân lương thực! Giống như tiệm gạo có quy mô của chúng ta, tự dưng phải giao nhiều hơn một vạn cân lương thực lên cũng là tổn thương nguyên khí! Mọi người không có ý kiến mới là lạ!”
Lữ Thụ nghĩ đến lại phải giao một vạn cân lương thực cho địch quốc, trong lòng hắn cũng không chấp nhận được.
Năm nay cả trước cả sau, hắn đã nộp lên trên một trăm lượng bạc, ba vạn cân lương thực rồi!
Những số bạc này vẫn là cho quân địch, hắn có thể không thấy khó chịu trong lòng chắc?
Nạp Lan Cẩn Niên: “Lần này đúng là huyện lệnh của huyện An Phong đã làm quá mức. Đây cũng là cơ hội cho chúng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây