Đương nhiên Ôn Noãn biết giờ xuất phát của hắn, kháng nghị không có hiệu quả, nàng chỉ có thể gật đầu: “Đã biết, đi đi! Ta chờ chàng trở về là được! Ta giúp chàng mặc áo giáp.”
Ôn Noãn làm bộ muốn rời giường, lại bị Nạp Lan Cẩn Niên đè trở về, bàn tay đặt lên bụng nàng: “Không cần, ngủ nhiều một chút có lợi cho đứa bé. Lại nói chờ thương binh trở lại thì nàng cũng càng có tinh lực cứu người hơn, có phải không?”
Ôn Noãn gật đầu: “Vậy được rồi!”
Thật ngoan!
Nạp Lan Cẩn Niên vừa lòng!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây