Tuy rằng miệng vết thương vẫn rất đau, đau đến mức hắn đều tê mỏi!
Nhưng không biết vì sao, hắn chính là cảm thấy có gì đó không giống nhau!
Ôn Noãn mỉm cười, tuy rằng trên mặt nàng mang theo mỏi mệt, nhưng nụ cười cùng đôi mắt vẫn sáng lấp lánh, có thể an ủi lòng người, mang đến hy vọng cho người ta: “Như vậy thì tốt!”
Binh lính kia nhìn biểu cảm của Ôn Noãn thì trong lòng càng thêm kiên định tay mình sẽ tốt lên, sẽ không sao!
Hắn sẽ không trở thành người tàn phế!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây