Ôn Ngọc theo đuổi quá nhiều thứ, quá có mục đích, tranh vẽ cũng là tốt mã dẻ cùi, không có linh hồn, không đúng, phải nói là linh hồn vặn vẹo.
Tất cả người trong nhà đều không để ý chuyện này, Ôn Gia Thụy cũng cảm thấy cháu gái Ôn Ngọc này cần được dạy dỗ một chút, có chút đau khổ, hiện tại gánh chịu, nhận được dạy dỗ thì có lẽ sau này sẽ trở nên tốt hơn.
Hơn nữa trong lòng Ôn Gia Thụy đang suy nghĩ, Từ đại sư tới tìm đồ đệ chính là con gái nhà mình sao?
“Noãn nhi, có thể Từ đại sư đang tìm con, ông ấy muốn nhận con làm đồ đệ đó! Con có muốn...”
Ôn Noãn: “Không muốn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây