Hoàng thượng quyết định đối với chuyện quốc khố của tiền triều sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, trực tiếp cử Vương Kiêu đến biên cảnh trấn thủ, lập công chuộc tội!
Vương Kiêu chắp tay trả lời: “Vi thần tạ ơn Hoàng thượng đã tin tưởng vi thần! Nhưng vi thần không có bằng chứng để chứng minh, thời gian của vi thần đều dùng cho việc luyện binh, trấn thủ biên cương còn những chuyện khác thì không quan tâm. Hiện tại quản sự của vi thần cũng đã chết, vi thần không có cách nào để chứng minh sự trong sạch của bản thân, chỉ có thể xin Hoàng thượng điều tra rõ chân tướng trả lại sự trong sạch cho vi thần!”
Chuyện quốc khố tiền triều xem như bị dừng ở đây, quản sự của Vương Kiêu thật sự đã chết, chết không đối chứng!
Bộ Binh thượng thư lúc này đứng dậy mở miệng nói: “Hoàng thượng, Vương tướng quân một đời trung thành, hết lòng vì nước, vi thân bội phục vô cùng! Hiện tại triều đình chính là bị cô lập từ bốn phía, các nước khác đều như hổ rình mồi, nếu không cứ để cho Vương tướng quân đến tiền tuyến lấy công chuộc tội?”
Hộ Bộ thượng thư cũng đứng dậy: “Hoàng thượng, Vương tướng quân có thể vì triều đình mà hy sinh nhiều như vậy, Hoàng thượng ban bạc cho ông ấy, ông ấy cũng đều dùng để mua lương thực, dược liệu và những vật chất khác cho binh lính! Chắc chắn không phải là người tham lam. Nhưng mà thôn trang của ông ấy mua đã phát hiện ra quốc khố của tiền triều, đây cũng là điều thất trách của ông ấy, không thể không phạt. Vi thần cũng nghĩ cứ cho Vương tướng quân đi tiền tuyến lập công chuộc tội là tốt nhất!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây