Đế Quân Hiền cất cao giọng nói với Nạp Lan Cẩn Niên đối diện: “Nạp Lan Cẩn Niên, ngươi có ý gì? Thuyền chúng ta đi qua nơi này, vì sao ngươi lại tấn công chúng ta? Đây là cho rằng Bắc Minh quốc dễ bắt nạt? Nạp Lan Cẩn Niên, đây là ngươi muốn khơi mào chiến sự hai nước sao? Sẽ không sợ Bắc Minh quốc chúng ta điều binh nam hạ san bằng Nạp Lan quốc các ngươi sao?”
Nạp Lan Cẩn Niên vươn tay, lập tức có binh lính đưa một mũi tên tới trong tay hắn, Nạp Lan Cẩn Niên không nhanh không chậm trả lời: “Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm! Nạp Lan quốc chúng ta cũng không phải dễ bắt nạt như thế, để cho Đế Quân Hiền ngươi đùa bỡn trong lòng bàn tay! Điều binh nam hạ, san bằng Nạp Lan quốc? Xuy -!” Nạp Lan Cẩn Niên nói đến đây thì cười nhạo một tiếng: “Hôm nay ngươi có thể bình an rời khỏi con sông này rồi nói sau!”
Lưu Khải nghe thấy Đế Quân Hiền nói bậy nói bạ thì tức giận, cũng cao giọng phụ họa nói: “Bắc Minh Lục hoàng tử đừng khiến người khác thành kẻ ngốc! Bắc Minh quốc các ngươi làm chuyện gì, bản thân làm chuyện gì, trong lòng ngươi biết rõ! Chớ chọc Nạp Lan quốc chúng ta, chúng ta không dễ chọc đâu! San bằng Nạp Lan quốc chúng ta sao? Cuối cùng thì cũng nói ra tiếng lòng của ngươi rồi phải không? Nhưng mà chỉ sợ ngươi không có tư cách này, cũng không có cái mệnh này tới san bằng Nạp Lan quốc chúng ta! Các huynh đệ, các ngươi thấy ta nói đúng không?”
“Không sai, muốn san bằng Nạp Lan quốc chúng ta? Trước tiên cứ thoát khỏi sự vây hãm của con thuyền chúng ta rồi nói sau! Đồ bại tướng!”
“Quả thật là mơ mộng hão huyền! Cũng đái một bãi nước tiểu ra rồi chiếu một cái xem bản thân mình có thực lực gì, đến mũi tên của các ngươi còn không chạm được vào thân thuyền của chúng ta! San bằng Nạp Lan quốc chúng ta sao? Nạp Lan quốc chúng ta san bằng Bắc Minh quốc các ngươi mới đúng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây