Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc lại không sợ, hắn chỉ cười: “Chỉ sợ Tuệ An quận chúa đã lầm rồi! Cô không có tư cách để bàn điều kiệu với chúng ta! Cô muốn cứu đại ca của mình thì đi lên! Sau khi cô đi lên đương nhiên chúng ta sẽ cho người để hắn xuống thuyền. Nếu không lúc này chúng ta trực tiếp giết chết đại ca của cô thì thế nào? Chỉ dựa mỗi bản lĩnh của cô thì cao đến đâu, có năng lực thế nào?”
“Không cần! Noãn nhi không cần! Muội trở về đi!” Ôn Thuần lắc đầu, thanh âm yếu ớt nói.
Vùng vẫy vừa rồi dường như đã hao hết sức lực của hắn.
“Được rồi! Là chính ngươi đã gọi ta đi lên.” Ôn Noãn nở một nụ cười, cười đến sáng rực.
Vậy thì để ta cho các ngươi thấy, chỉ với một mình ta làm sao có thể chống lại các ngươi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây