“Chẳng lẽ chỗ Linh nhi có một cây trâm bạch ngọc là đồ vật trong quốc khố tiền triều sao?” Ôn Thiến nắm tay Ôn Noãn, lo lắng hỏi.
Ôn Noãn gật đầu.
Sắc mặt của Ôn Thiến trở nên trắng bệch!
Ôn Noãn cầm tay của nàng ấy, an ủi nói: “Tam đường tỷ đừng lo lắng! Chuyện này rồi cũng sẽ tra ra manh mối thôi, chúng ta sẽ không có việc gì! Lại nói, tỷ ngẫm lại đi, dù sao cũng đã tìm thấy quốc khố tiền triều ở thôn trang của cữu công gia, hiện tại nhiều thêm một vật cũng không nhiều lắm!”
Ôn Thiến nghe vậy thì thật sự dở khóc dở cười!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây