Chúc Trấn Hiên ngồi phía trước nghe vậy, nhịn không được mà quay đầu lại trừng mắt liếc Ôn Noãn một cái: “Ngươi không hiểu tranh thì đừng nói bậy! Ngươi có thể vẽ ra được bức tranh đẹp như vậy không?”
Ôn Noãn nhướng mày, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “Tôi thật sự không vẽ được, nhắm mắt lại cũng không vẽ ra được.”
Dứt lời nàng cũng không để ý đến hắn ta, nhắm mắt lại tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chúc Trấn Hiên: “...”
Sao cứ cảm thấy lời nói này không đúng vậy nhỉ? Hắn ta cũng không nghĩ nhiều, nhìn dáng vẻ lười biếng của Ôn Noãn, hung dữ nói: “Tôi nhổ vào, ai ai cũng nói đẹp, chỉ có ngươi nói không đẹp, tuổi còn nhỏ mà giả vờ đại sư cái gì!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây