Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 16: Lên núi

Chương Trước Chương Tiếp

Ôn Nhiên nghe vậy cho rằng Ôn Noãn là sợ một số đứa trẻ con trong thôn giễu cợt tỷ tỷ là ấm sắc thuốc, tai tinh, sao chổi.

Những người đó quá xấu rồi, vẫn là không cần đi trong thôn, miễn cho Tam tỷ nghe xong lại thương tâm lại muốn nhảy sông.

Vì vậy hai người cùng nhau đi trong núi.

Đi đến chân núi, Ôn Noãn cố ý an phận đi lại bên cạnh vài bước, sau đó ra vẻ kinh hỉ nói: “Nhiên nhi, tỷ thấy phía trước có một con gà rừng, chúng ta đi bắt nó đi, tối nay liền có thịt gà ăn.”

Ôn Nhiên vừa nghe có gà rừng, hai mắt đều sáng ngời! Cô bé có thể bắt gà nha!

“Phải không? Nơi nào? Sao muội không nhìn thấy?”

“Ngay ở phía trước, bị bụi cỏ che khuất, chúng ta đi xem thôi, nói không chừng còn có thể nhặt được trứng gà rừng.”

“Tỷ tỷ, tỷ ở chỗ này chờ muội một lát.” Gà rừng và trứng gà rừng có mị lực cực lớn, hơn nữa ở đây là nơi Ôn Nhiên ngày thường tới nhặt củi, rất an toàn, cho nên cô bé không chút suy nghĩ đã đi vào bên trong.

Ôn Noãn đi theo sau Ôn Nhiên, không khỏi lặng lẽ giơ ngón tay cái ở trong lòng!

“Tỷ đi với muội, tỷ ở một mình hơi sợ.”

Ôn Nhiên nghe vậy cũng gật đầu, nơi đây ngày nào cô bé cũng đến, rất an toàn.

Gà rừng tất nhiên là không có, nhưng hai người thấy một con thỏ hoang.

Ôn Nhiên hưng phấn nói: “Có”

Từ thỏ còn chưa nói ra khỏi miệng, cây trúc trong tay Ôn Noãn liền bay ra ngoài, lập tức cắm trúng cổ con thỏ.

Ôn Nhiên trợn tròn mắt há hốc mồm!

Cô bé cứng đờ quay đầu nhìn về phía Ôn Noãn: “Tam tỷ, cây gậy trúc của tỷ đâu rồi?”

Cô bé vẫn không thể tin được cây gậy trúc cắm trúng cổ thỏ hoang là của Tam tỷ.

“Đêm nay chúng ta có thịt thỏ hoang ăn!” Ôn Noãn không để ý đến lời nói ngớ ngẩn của muội muội, cao hứng đi đến phía trước rút cây gậy trúc, nhặt thỏ hoang.

Ôn Nhiên: “...”

Đây thật sự là Tam tỷ sao?

Nếu không phải ngày nào cũng ở bên cạnh Tam tỷ, cô bé đều hoài nghi có người giả mạo!

Tại sao hết bệnh lại trở nên lợi hại như vậy?

Trước kia không như vậy nha?

Ôn Noãn nhặt thỏ hoang xong quay đầu lại nhìn Ôn Nhiên đang trợn mắt há hốc mồm nói: “Nhiên nhi, đi thôi! Chúng ta còn muốn đi bắt gà rừng. Tỷ thấy gà rừng chạy trốn ở chỗ nào!”

Ôn Nhiên còn chưa kịp hoàn hồn, cũng ngây ngốc đi theo sau Ôn Noãn.

Đường lên núi cũng không khó đi, bởi vì đã có một con đường nhỏ bị thôn dân đi nhiều nên thành đường.

Nhưng điều này cũng chứng tỏ con đường này sẽ không có thổ sản vùng núi gì đó.

Ôn Noãn đi đến nơi vắng người, đi không bao xa liền nhìn thấy gà rừng, hơn nữa vẫn là thấy diều hâu bắt gà rừng!

Ôn Noãn thấy một con diều hâu có đôi cánh không được nhanh nhẹn, hai móng túm lấy một con gà rừng đang giãy giụa.

Diều hâu phát hiện có người đã đi tới, còn tò mò nhìn nó, nó sợ tới mức lập tức buông gà rừng ra, vùng vẫy cánh muốn bay đi.

Chỉ là một cái cánh của nó không linh hoạt, tinh thần lại quá hoảng, phịch vài cái ngược lại lại cứ thế ngã trên mặt đất.

Ôn Noãn: “...”

Ôn Nhiên nhưng không quan tâm đến con diều hâu kia, sau khi con gà rừng thoát khỏi móng vuốt của diều hâu thì nhanh chóng chạy mất.

“Gà rừng, muốn chạy đi đâu!” Ôn Nhiên quát chói tai một tiếng, phi thân nhào qua.

Gà rừng bị dọa bởi một tiếng này của Ôn Nhiên nên chạy trốn càng nhanh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 40%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)