“Đại tỷ cứ từ từ may, không gấp, nếu không may hết thì nhờ Triệu thẩm giúp đỡ, đừng để bản thân quá mệt mỏi.”
“Ta biết rồi, không cần đệ dặn dò.” Mục Uyển cất đồ hắn mang về, cũng không nghỉ ngơi, nói là có việc muốn tìm Triệu thẩm, rồi vội vàng đi ra ngoài.
“Nhị ca, có người chọc đại tỷ tức giận.” Mục Tú luôn trầm lặng, có chút nhút nhát. Mục Văn mở một hộp bánh ngọt hắn mang về cho muội ấy, muội ấy liền ngoan ngoãn ngồi bên cạnh bàn ăn, thỉnh thoảng cười lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ, trông rất đáng yêu.
Lời Mục Tú nói khiến hắn thấy lạ, lúc nãy Mục Uyển đang ở ngoài đồng, chẳng lẽ cãi nhau với ai sao?
“Nhị ca, là Vương tẩu, hình như là nhà họ Dư lại đến nói chuyện hôn sự của đại ca.” Mục Văn và Mục Võ cùng đi tìm Mục Uyển, vừa hay gặp phải.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây