Người canh giữ nói: “Lúc trước thiếu chủ cũng đã thử hỏi, nhưng đứa trẻ này nhìn thấy người lạ liền khóc lớn, nó không cho ai chạm vào, hỏi gì nó cũng không trả lời.”
Mục Thanh Ngạn gật đầu, hắn rời khỏi nhà đó, hắn đi tìm Ôn Minh Ngọc.
Mùa thu cây cỏ khô héo, ánh mặt trời bị cây cối che khuất, gió núi thổi nhẹ, rất lạnh.
Sau khi đi qua bìa rừng, vòng qua một ngọn núi nhỏ, hắn nhìn thấy Ôn Minh Ngọc và những người khác.
“Ôn thiếu chủ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây