Ôn Minh Ngọc cười khổ nói: “Không chỉ vậy. Chuyện lần này rất nghiêm trọng, vì Khánh tẩu nói là người phủ Túc Thân vương nên bọn họ phải đến đó hỏi thăm. Đêm đó, bọn họ đã dẫn Khánh tẩu đến đó, cho dù chỉ là làm cho có lệ thì cũng phải kiểm tra tất cả mọi người trong phủ Túc Thân vương.”
“Túc Thân vương đương nhiên rất phối hợp, hắn ta còn lấy sổ hộ tịch ra, nhưng mà… thiếu một người.”
“Sau khi hỏi thăm người trong phủ Túc Thân vương, người bị thiếu tên là Lưu Thăng, diện mạo, tuổi tác đều giống với người mà Khánh tẩu miêu tả, hơn nữa, lúc Khánh tẩu nhìn thấy hắn ta thì hắn ta không ở trong phủ. Lưu Thăng này vốn là người hầu, quản gia phủ Túc Thân vương nói, bảy hôm trước Lưu Thăng đã xin phép nghỉ, hắn ta nói đệ đệ hắn ta xảy ra chuyện, hắn ta phải đến huyện Bắc Xương.”
“Lưu Thăng đúng là có một đệ đệ sống ở huyện Bắc Xương.”
“Từ kinh thành đến huyện Bắc Xương chỉ mất một ngày, ta đã phái người đến đó, đệ đệ hắn ta không sao, Lưu Thăng cũng không đến đó. Bây giờ sống không thấy người, chết không thấy xác nên…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây