“Phạm tẩu tử, ngươi có chuyện gì muốn hỏi sao?” Mục Thanh Ngạn chủ động hỏi, chủ yếu là vì hắn thấy nàng ta trả lời rất hợp tác. Thông thường, người ta thích bàn tán chuyện tầm phào, nhưng lại kiêng kỵ chuyện của người chết, nhất là khi Xa thị là đường đệ muội của nàng ta, quan hệ của bọn họ còn rất tốt, đối với nữ nhân thời xưa, nếu nói nhiều thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng, đường tẩu Phạm gia sẽ không nói chuyện của đường đệ muội đã chết cho người ngoài.
Ngay cả bộ khoái cũng vậy.
Mục Thanh Ngạn đoán đường tẩu Phạm gia biết “Mục Thanh Ngạn”, việc nàng ta phối hợp như vậy chắc chắn là có mục đích khác.
Đường tẩu Phạm gia hơi lo lắng, nàng ta do dự một chút, rồi nói: “Nguyệt Anh… ý ta là, nhị đường thúc ta là người thật thà, Lập Hiên là tú tài, Nguyệt Anh cũng rất hiền lành, bọn họ không hề có thù oán với ai, có phải là Nguyệt Anh tự mình phóng hỏa không? Nàng ta sống rất khổ sở, ta biết, có lẽ nàng ta không nghĩ thông suốt…”
Tuy Xa thị tự sát là sự thật, vụ cháy cũng là ngoài ý muốn, nhưng đường tẩu Phạm gia là người nhà của người chết, cho dù có suy nghĩ như vậy thì cũng không nên nói ra. Dù sao cũng chỉ là suy đoán, nếu thật sự là do người khác phóng hỏa thì sao? Ngỗ tác đã kiểm tra xong, ai nghe thấy cũng cho rằng cái chết của Xa thị rất kỳ lạ, vì vậy Xa viên ngoại đã yêu cầu nha môn điều tra, đòi lại công bằng cho nữ nhi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây