“Nhiều người như vậy sao?” Trần Thập Lục kinh ngạc nói.
Tuy có rất nhiều người hầu trông rất oai phong, nhưng chi phí nuôi người hầu cũng rất lớn. Không nói đến chuyện khác, người hầu của gia đình lớn đều là người hầu được sinh ra trong nhà chủ hoặc là nô bộc, cho dù là người hầu có khế ước thì cũng là khế ước dài hạn mười năm, hai mươi năm. Chủ nhân phải lo liệu ăn, mặc, ở cho người hầu, nếu bị bệnh thì phải chữa trị, nếu chết thì phải chôn cất, còn có tiền lương hàng tháng, thưởng tết… nhiều người như vậy, tính ra một năm tốn rất nhiều tiền.
Trần Thập Lục là công tử nhà giàu, phụ thân hắn ta là nhất phẩm Thượng thư, là gia đình quyền quý ở kinh thành.
Trần Thượng thư có ba đệ đệ, bốn nhà sống chung một chỗ, bọn họ có mười sáu huynh đệ, mười một tỷ muội và một lão tổ mẫu, tổng cộng ba mươi sáu chủ nhân. Trong nhà có ba, bốn trăm người hầu, nhưng vì ba thúc thúc đều làm quan ở ngoài nên trong nhà không có nhiều người hầu như vậy.
Vì vậy, có thể thấy một gia đình giàu có ở trấn nhỏ mà có một, hai trăm người hầu đúng là rất xa xỉ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây