Một bóng đen từ xa nhanh chóng đến gần, dừng lại trước cửa miếu hoang. Người này mặc đồ đen, bên ngoài là áo choàng đen, bên hông có một thẻ bài bằng bạc phản chiếu ánh sáng. Trông hắn ta chưa đến ba mươi tuổi, khuôn mặt góc cạnh, đẹp trai, mắt sáng như sao, mang đến cho người ta cảm giác lạnh lùng, xa cách, khí thế bức người.
Phong Đình!
Hắn đã từng nghe nói đến cái tên này, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy dung mạo Phong Đình, cũng không khác với tưởng tượng của hắn.
Miếu hoang chỉ là một ngôi miếu được xây dựng ở ven đường, không có sân, chỉ có một gian nhà, cửa mở toang có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong. Tuy trong miếu không có đèn đuốc, nhưng nhờ ánh trăng cộng thêm thị lực tốt, Phong Đình có thể nhìn thấy người mặc đồ tím đang ẩn nấp trong bóng tối.
Phong Đình từng bước đi vào, hắn ta dừng lại cách cửa mấy bước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây