Viên Sính thở dài nói: “Tiên Nữ Miếu là nơi tốt, nhưng đời người xô bồ, sao có thể có chốn đào nguyên.”
Viên Sính làm quan đã lâu, tuy trông hắn ta cứng nhắc nhưng hắn ta lại biết rất rõ mọi chuyện. Hắn ta thấy rất tiếc cho Tiên Nữ Miếu.
“Khi nào đến lúc đó thì cứ cố gắng hết sức.” Mục Thanh Ngạn muốn bảo vệ Tiên Nữ Miếu, nhưng vì liên quan đến triều đại trước nên hắn không dám hứa chắc chắn, hắn chỉ có thể nói sẽ cố gắng hết sức.
Viên Sính gật đầu, hắn ta nâng chén nói: “Ta kính Mục huynh đệ, lần này ngươi đã vất vả rồi.”
“Viên huynh khách sáo rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây