“Nhà họ Lâu? Chẳng lẽ Mục công tử đến trấn Phi Tiên là có việc sao?” Dung Độ hỏi, hắn ta không đợi Mục Thanh Ngạn trả lời mà vội vàng nói: “Ta biết một số chuyện của nhà họ Lâu, dù sao ta cũng quen biết Lâu Thừa Vũ. Không biết Mục công tử muốn hỏi chuyện gì?”
“Nếu ta biết, ta nhất định sẽ nói hết.”
“Lâu Thừa Vũ có một tỷ tỷ tên là Lâu Phượng Dương, ngươi biết gì về nàng ta?”
“Phi Tiên song phượng?” Dung Độ nhíu mày: “Ta không biết nhiều, đa số là nghe người khác nói. Lâu Thừa Vũ cũng từng nhắc đến, nhưng chỉ có vài câu. Hắn ta và Lâu Phượng Dương chênh lệch tuổi tác rất lớn, lúc Lâu Phượng Dương vào Tiên Nữ Miếu, hắn ta vẫn chưa ra đời, huống chi Lâu Phượng Dương luôn ở trong miếu, rất ít khi về nhà, nên tình cảm tỷ đệ của bọn họ rất nhạt nhòa.”
“Năm đó cái chết của Lâu Phượng Dương là chuyện lớn, lúc đó Lâu Thừa Vũ mười ba, mười bốn tuổi. Vào tháng ba, Lâu Thừa Vũ cùng bạn bè đi du xuân, hắn ta nhân tiện về nhà mấy hôm, vừa hay gặp Lâu Phượng Dương quay về từ miếu, Lâu Phượng Dương đã mời rất nhiều đại phu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây