“Nhà họ Tiền có biết Đường Hựu Tuấn đã đính hôn hay không?”
Tam nương tử cười lạnh nói: “Bọn họ rất yêu thương nữ nhi, chuyện kết hôn quan trọng như vậy, sao có thể không điều tra nhà trai chứ? Chuyện Đường Hựu Tuấn và Ngọc Trúc không phải là bí mật, ta không tin nhà họ Tiền không biết.” Nàng ta dừng lại, rồi nói: “Chẳng lẽ công tử cho rằng nhà họ Tiền đã làm gì đó?”
“Ta chỉ hỏi thôi. Ngươi còn nhớ dung mạo Phùng thị không?” Mục Thanh Ngạn chỉ có suy đoán mơ hồ, hắn hỏi như vậy là vì muốn loại trừ.
“Nàng ta… ta đã nhiều năm không gặp.” Tam nương tử nhíu mày, vừa nhớ lại vừa nói: “Phùng Tú Oánh là cái tên mà nàng ta đổi sau khi vào miếu, nàng ta rất gầy, cho dù được nuôi dưỡng trong miếu mấy năm, thì nàng ta vẫn rất gầy.”
“Sư phụ trong miếu nói lúc nhỏ Phùng Tú Oánh đã phải chịu rất nhiều khổ cực. Chúng ta là nữ nhi nông thôn, ai mà chưa từng làm việc, chưa từng chịu khổ chứ? Chỉ là thôn Phùng Gia rất coi trọng nam nhân, bọn họ đối xử với nữ nhi như súc sinh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây