Tam nương tử cúi đầu, không nói gì.
Trước kia nàng ta còn trẻ, ngây thơ, nàng ta rất biết ơn nhà họ Đường. Sau khi Tôn Ngọc Trúc chết, nàng ta mới phát hiện ra một mặt khác của nhà họ Đường. Nhiều năm trôi qua, nàng ta đã biết nhiều chuyện hơn, nhưng vì cuộc sống, nàng ta chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, dù sao thì bây giờ ở trấn Phi Tiên, nàng ta vẫn phải dựa vào Tiên Nữ Miếu và nhà họ Đường.
Mục Thanh Ngạn không thúc giục.
Sau khi im lặng một lúc, cuối cùng Tam nương tử cũng lên tiếng.
“Lúc đầu ta vào Tiên Nữ Miếu là vì không cam lòng, ta không muốn bị người nhà mang đi đổi tiền sính lễ, sống cả đời giống như mẫu thân ta, vất vả làm việc, hầu hạ công công bà bà, nuôi dạy con cái, sinh nữ nhi là cái tội, không chỉ bị đánh, bị mắng mà có lẽ còn không thể bảo vệ nữ nhi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây