Từ khi biết Văn Tịch Tuyết là người nhà họ Tuyết, Mục Lâm đã có hảo cảm hơn với y, điều hắn ta lo lắng chỉ là sự an toàn của Mục Thanh Ngạn.
“Đại ca, y sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.”
Mục Lâm nghĩ đến lời nói, hành động của Văn Tịch Tuyết, hắn ta yên tâm hơn: “Ta biết các ngươi có chừng mực, ta chỉ là lo lắng thôi.” Hắn ta đổi chủ đề: “Nhị đệ, ngươi ra ngoài không biết đâu, ngươi sắp được làm cữu cữu rồi!”
Cữu cữu?
Mục Thanh Ngạn ngẩn người, hắn cười nói: “Đại tỷ mang thai sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây