Y đã từng điều tra lai lịch nhà họ Mục, nhưng không tìm hiểu kỹ.
“Sao lại hỏi chuyện này?” Quan hệ của hai người đã rất thân thiết, nên Văn Tịch Tuyết không vòng vo mà trực tiếp hỏi.
Mục Thanh Ngạn cười nói: “Ngươi cũng thấy rồi đấy, thái độ của nhà họ Mục đối với ta không giống người thường.”
Văn Tịch Tuyết cũng cười nói: “Chỉ cần có mắt thì ai cũng có thể nhìn ra, chuyện này không bình thường.”
Mục Thanh Ngạn gật đầu: “Nhà họ Mục đến Phượng Lâm là vì nạn đói năm đó, nhưng ta nghi ngờ bọn họ đến Phượng Lâm không phải vì nạn đói mà là vì muốn che giấu thân phận. Từ những gì đại ca ta nói, ta đoán nhà ta vốn sống ở kinh thành, vì gặp chuyện không may nên mới phải bỏ trốn, thậm chí còn phải đổi tên. Đại ca ta không nói cho ta biết sự thật, ta chỉ có thể đoán nhà ta có kẻ thù mạnh, nên đại ca, thậm chí là phụ mẫu đều hy vọng ta có thể bình an sống sót.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây