“Lục Vân Nương.”
Tiểu Ngọc ngẩn người, nàng ta không ngờ hắn lại hỏi chuyện này: “Ngươi, ngươi hỏi phu nhân sao? Sao ngươi lại biết…”
Mục Thanh Ngạn nhìn Tiểu Ngọc.
Tiểu Ngọc cắn môi, nàng ta thở dài: “Nếu lúc đó ta nghe lời phu nhân thì đã không rơi vào tình cảnh này.” Nàng ta không do dự, nói: “Lục Vân Nương là chủ cũ của ta, năm ta năm, sáu tuổi, ngài ấy đã mua ta về làm nha hoàn. Nói là nha hoàn nhưng thật ra ngài ấy là kẻ lừa đảo, ngài ấy giả vờ là quả phụ, nếu gặp được người thích hợp thì ngài ấy sẽ làm ngoại thất hoặc là lừa tiền.”
“Mười một năm trước, ngài ấy đi theo một nam nhân đến kinh thành. Nửa năm đầu rất bình yên, nam nhân đó rất giàu có, hắn ta sắp xếp cho ngài ấy sống ở một ngôi nhà riêng, mỗi tháng đưa cho ngài ấy hơn một trăm lượng bạc, còn thường xuyên mua quần áo, trang sức mới, những người khác tặng quà cho hắn ta, hắn ta đều đưa cho phu nhân, cuộc sống rất sung túc, chỉ là không có danh phận.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây