Nhưng ai cũng biết, sức người có hạn, quan phủ không chỉ có người mà còn có kinh nghiệm và các loại giấy tờ, nếu Hứa Thiệu Dương không ngại báo quan, thì lẽ ra hắn ta phải báo quan ngay mới đúng.
“Đơn giản thôi! Chắc chắn hắn ta làm mất thứ gì đó không muốn người khác biết.” Trần Thập Lục vừa nói vừa phân tích: “Ngươi xem, tuy hắn ta không báo quan ngay nhưng hắn ta rất sốt ruột. Hắn ta ủy thác, nhưng lại không muốn lộ diện, còn dùng tên giả để người khác tưởng rằng nhà họ Nghiêm các ngươi đang điều tra, chắc chắn hắn ta có điều gì đó lo lắng.”
“Nhưng hắn ta đã báo quan rồi, còn sợ người khác biết hắn ta đã ủy thác cho chúng ta sao?”
Mục Thanh Ngạn nghe xong liền hỏi Nghiêm Hành: “Quan phủ vẫn đang điều tra sao?”
Nghiêm Hành lắc đầu: “Cũng kỳ lạ, sau khi điều tra mấy tháng không có kết quả, bọn họ liền không điều tra nữa. Hứa Thiệu Dương dường như đã từ bỏ, hắn ta không hỏi thăm nha môn, nha môn cũng không có động tĩnh gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây