Nông Môn Thần Đoán

Chương 50: Chiếc nhẫn bị mất

Chương Trước Chương Tiếp

Trần Thập Lục đến gần hắn giới thiệu: “Bọn họ là Thiên Quyền Bộ của Thần Bộ Ty, người mặc áo trắng là biểu ca của ta tên Ôn Minh Ngọc, cũng là thiếu chủ của Thiên Quyền Bộ. Ở Thiên Quyền Bộ, hắn ta là người đứng đầu, cấp trên của bảy thiếu chủ là Đại thống lĩnh, trực tiếp nghe lệnh Hoàng đế.”

Biểu ca? Cơ quan đặc biệt như Thần Bộ Ty lại có công tử nhà quyền quý sao?

“Thập Lục, ngươi qua bên kia đợi.” Ôn Minh Ngọc tuy mỉm cười, nhưng lại không cho từ chối.

Trần Thập Lục nghĩ đến việc bỏ nhà ra đi, cảm thấy chột dạ, liền ngoan ngoãn ngồi sang một bên.

“Ngươi là Mục Thanh Ngạn? Ta muốn nói chuyện với ngươi.” Ôn Minh Ngọc nói chuyện rất hòa nhã.

Mục Thanh Ngạn gật đầu, nhưng lại nói: “Ta vừa uống rượu, lại ngồi xe về, người đầy bụi đất, tiếp khách như vậy thật thất lễ. Ôn thiếu chủ ngồi đợi một lát, ta đi rửa mặt.”

Ôn Minh Ngọc ánh mắt lóe lên vẻ khác lạ, trên mặt vẫn ôn hòa như cũ: “Mời.”

Sự bình tĩnh của Mục Thanh Ngạn nằm ngoài dự đoán của Ôn Minh Ngọc, khiến cho ba phần tò mò ban đầu biến thành bảy phần.

Mục Thanh Ngạn không phải cố ý ra vẻ ta đây để khách đợi, hắn rửa mặt, súc miệng, pha một chén trà rồi bưng đến.

Trước bàn chỉ có Ôn Minh Ngọc ngồi.

Ôn Minh Ngọc hứng thú quan sát hắn, hắn ta đã biết một số thông tin về hắn, nhưng tai nghe không bằng mắt thấy, người trước mặt khác xa so với tưởng tượng của hắn ta.

“Tên dâm tặc bị bắt nhờ có ngươi hỗ trợ trước đó, Huyện lệnh Phượng Lâm đã giao cho Thần Bộ Ty, sau khi thẩm vấn xác nhận, người này chính là tên dâm tặc gây án nhiều nơi trong nhiều năm qua, vụ án cũ tích lũy không dưới ba mươi vụ, có hơn hai mươi nạn nhân tử vong. Thần Bộ Ty vẫn luôn truy bắt hắn ta, nhưng hắn ta rất xảo quyệt, rất giỏi che giấu, đến hôm nay mới biết hắn ta lại cải trang thành nữ nhân, thật sự không thể tưởng tượng nổi.”

“Chỉ là trùng hợp thôi, Ôn thiếu chủ quá khen.” Mục Thanh Ngạn không bất ngờ, dù sao thì chuyện có thể khiến Thần Bộ Ty chú ý đến hắn, cũng chỉ có vụ án dâm tặc.

Ôn Minh Ngọc mỉm cười, đột nhiên hỏi: “Ngươi có muốn gia nhập Thần Bộ Ty không?”

Mục Thanh Ngạn còn chưa kịp nói gì, Trần Thập Lục đã đứng phắt dậy, vẻ mặt kích động: “Vào vào vào, sư phụ... à không, Mục huynh, nhất định phải vào! Có thể dẫn ta theo, ta nhất định sẽ...”

“Trần Hi!” Ôn Minh Ngọc gọi tên thật của Trần Thập Lục: “Trước khi đến, dượng đã dặn dò bảo ta tiện đường đưa ngươi về nhà.”

Trần Thập Lục lập tức ủ rũ.

“Cảm ơn Ôn thiếu chủ đã coi trọng, ta rất hài lòng với cuộc sống hiện tại.” Mục Thanh Ngạn từ chối.

“Thật đáng tiếc.” Khi Ôn Minh Ngọc tận mắt nhìn thấy hắn, đã đoán được tám chín phần mười hắn sẽ từ chối, lúc này cũng không quá thất vọng.

Hắn ta cũng không khuyên nhủ nữa, gọi Trần Thập Lục sang một bên nói chuyện.

Khoảng một khắc sau, Ôn Minh Ngọc dẫn theo thuộc hạ lên thuyền rời đi.

Trần Thập Lục tiếc nuối nhìn theo: “Bọn họ đi điều tra vụ án, chỉ tiện đường ghé qua đây thôi, vốn định mời chào ngươi, ai ngờ ngươi lại không đồng ý.”

“Ngươi muốn gia nhập Thần Bộ Ty?”

“Đúng vậy, đáng tiếc, bọn họ không nhận ta.” Trần Thập Lục không phải là không hiểu lý do, nhưng vẫn không cam lòng.

Mục Thanh Ngạn nhìn hắn ta, mỉm cười: “Có chí thì nên.”

Trần Thập Lục ngơ ngác.

Mục Thanh Ngạn khẽ nhếch mép cười, ẩn chứa vẻ trêu chọc khó thấy: “Thần Bộ Ty là cơ quan nhà nước, ngươi là công tử nhà quyền quý, không thể nào vào được. Nhưng, ngươi không phải có tiền sao? Ngươi có thể lập một ‘Thần Bộ Ty’ dân gian.”

Trần Thập Lục đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó hai mắt sáng rực: “Mục huynh, ý kiến hay đấy!”

****

Trần Thập Lục được Mục Thanh Ngạn gợi ý, liền hưng phấn vô cùng, vốn định ở lại ăn cơm, nhưng lúc này cũng không còn tâm trí ăn uống nữa, lập tức quay trở lại huyện thành.

Mục Văn Mục Võ vẫn còn lưu luyến với nhóm người Thần Bộ Ty, cũng có quán cơm khác đến hỏi han, Mục Thanh Ngạn chỉ nói là đến ăn cơm.

“Nhị ca, có chuyện muốn nói với huynh, quán cơm nhà mình nhận được một vụ làm ăn lớn.” Mục Văn nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)