“Triệu Vĩnh Diên, hắn ta tham lam không biết đủ, chết cũng đáng đời!” Dương Trí cười thảm, hắn ta nhìn Trần Thập Lục: “Ngươi là ai?”
Hắn ta không tin mấy tên vô dụng ở nha môn có thể bắt được hắn ta.
“Ta? Ta họ Trần. Ngươi cũng đừng không cam lòng, Khâu lão gia đã mời Mục huynh đến phá án, ta chưa từng thấy hung thủ nào có thể thoát khỏi tay Mục huynh.” Trần Thập Lục rất đắc ý, hắn ta cũng cảm thấy rất thoải mái.
“Mục, Thanh, Ngạn.” Dương Trí thở dài, cho dù có không cam lòng thì hắn ta cũng biết mình không còn cách nào khác.
Dương Trí đúng là người thông minh, hắn ta vừa mới bị kích động thừa nhận mình có liên quan đến cái chết của Triệu Vĩnh Diên, đã lập tức nhận ra mình mắc bẫy. Lý do hắn ta không tiếp tục biện minh là vì hắn ta không còn lợi thế gì nữa. Chuyện của Triệu Vĩnh Diên có thể ngụy biện, nhưng chuyện của Khâu Bảo Châu thì hắn ta không thể nào thoát tội. Hắn ta cố ý chọn ban ngày để đến tìm quần áo dính máu là vì muốn làm ngược lại, ai ngờ đã có người nghi ngờ hắn ta, còn sắp đặt một cái bẫy chờ hắn ta đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây