Dương Hạ thấy khó hiểu, hắn ta có chút căng thẳng nhưng vẫn gật đầu: “Đương nhiên là được.”
Mục Thanh Ngạn đi theo con đường mà Khâu Bảo Châu đã đi vào đêm nàng ta bị hại.
Khâu Bảo Châu mười lăm tuổi, cũng đã đính hôn rồi, cho dù thế nào thì nàng ta cũng không nên mang theo bọc hành lý ra ngoài vào ban đêm. Chuyện này khiến người ta nghĩ đến việc bỏ trốn. Nhưng cho dù nàng ta ra khỏi sân của mình, thì nàng ta cũng không thể nào ra khỏi cửa thứ hai của nội viện, ban đêm có bà tử trực đêm, cho dù bà ta có ngủ thì khi nàng ta mở chốt cửa cũng sẽ đánh thức bà ta. Một tiểu cô nương thì không thể có bản lĩnh trèo tường, càng không thể nào mua chuộc bà tử.
Vậy thì vấn đề là: Khâu Bảo Châu ngây thơ như vậy sao?
Chuẩn bị bọc hành lý từ trước, nhân lúc đêm khuya lặng lẽ ra ngoài, chắc chắn nàng ta đã suy nghĩ rất nhiều. Không nói đến chuyện khác, việc làm thế nào để rời khỏi nhà chắc chắn nàng ta đã suy tính kỹ càng, nàng ta làm vậy chắc chắn là có cơ hội thành công.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây