“Ta đi nhận dạng thi thể sao?” Chung Tuấn biến sắc: “Ta, ta cũng không biết nha hoàn đó trông như thế nào.”
Quản gia bình tĩnh hơn rất nhiều: “Tam thiếu gia, để ta đi.”
“… Ta cũng đi.” Thấy Trần Thập Lục đang khinh thường mình, Chung Tuấn không muốn mất mặt nên đã kiên trì đi theo.
Mấy người bọn họ ngồi xe ngựa, cũng lôi Ngô Hạ Lai theo, bọn họ đi thẳng đến khu rừng nhỏ bên ngoài thành.
Mọi người đều chuẩn bị tâm lý trên đường đi, tuy bây giờ trời lạnh, nhưng người đã chết mấy ngày rồi, lại còn bị vứt xác trong rừng, nên chắc chắn thi thể sẽ rất khó coi. Ai ngờ đến nơi, sau khi dạt cỏ ra thì không thấy gì cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây