Phò mã là Trạng Nguyên được Hoàng thượng chọn, đúng là trai tài gái sắc, phu thê rất hòa thuận. Đáng tiếc sau khi Nguyên hậu chết, Công chúa đau buồn quá độ, bà ta bị bệnh, ngay cả tiệc tối trong cung cũng không tham gia, nhưng nhiều năm qua bà ta vẫn được sủng ái, ngay cả trưởng tử Phó Cảnh Xuân của Công chúa cũng được chiếu cố.
Vị Công chúa này gần năm mươi tuổi, có thể thấy Hoàng thượng đã lớn tuổi, đúng là trường thọ.
Nói ra thì rất thú vị, Hoàng thượng có rất nhiều con, không tính những người chết yểu thì cũng có mười mấy hoàng tử, nhưng mấy hoàng tử đứng đầu đều chết trước Hoàng thượng. Còn Khác Quận Vương, ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi là hoàng tử thứ mười lăm. Hoàng tử nhỏ tuổi nhất trong cung bây giờ chưa đến mười tuổi, trong mắt lão Hoàng đế, tiểu nhi tử chắc chắn tốt hơn những hoàng tử khác.
“Là hắn ta sao. Hắn ta là người thế nào?” Mục Thanh Ngạn hỏi.
“Hắn ta là người nho nhã, thích uống rượu, tổ chức tiệc ngâm thơ, thích học hỏi. Cũng không tệ lắm, nhưng ta không qua lại với hắn ta, làm thơ, viết văn không hợp với ta.” Trần Thập Lục bĩu môi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây